Sau khi đã trải qua những năm tháng hào hùng cùng với Ezio Auditore ở Italia suốt hơn ba thập kỷ, giờ đây Ezio liệu đã có thể thật sự nghỉ ngơi? Chắc chắn là không, đáng buồn là như vậy. Câu chuyện của Ezio vẫn còn một chương nữa, một chương cuối cùng trong cuộc đời của sát thủ huyền thoại này. Nếu như câu chuyện của Assassin’s Creed II là hành trình trả thù đẫm máu của Ezio với những kẻ gây ra cái chết cho gia đình mình, nếu như câu chuyện của Assassin’s Creed Brotherhood là hành trình đứng lên tìm lại công lý và lật đổ quyền lực của Templar tại Roma nói riêng và Italia nói chung, thì câu chuyện cuối cùng của Ezio lại khác hẳn. Nếu ví hai chương trước trong cuộc đời của Ezio là hai chương hào hùng và hoành tráng nhất, thì chương cuối cùng này như một nốt trầm trong bản anh hùng ca mang tên “Ezio Auditore da Firenze”Và nốt trầm, thì bao giờ cũng mang lại cảm giác buồn nhiều hơn là vui. Theo chân người sát thủ đã già, chúng ta hãy cùng trải qua một chuyến phiêu lưu cuối cùng đến “đất tổ” của Hội Assassin. Đây không phải hành trình trả thù, đây không phải hành trình đi đòi lại công lý, mà đây là hành trình đi tìm câu trả lời, câu trả lời cho những câu hỏi luôn đau đáu trong lòng Ezio suốt bao năm qua về Pieces of Eden, về The First Civilization, và về cuộc đời của Altair ibn-La’Ahad.Bạn đang xem: Ezio auditore là aiBạn đang xem: Ezio auditore là ai

Bạn đang xem: Ezio auditore là ai

*

Một vài năm sau các sự kiện của Assassin’s Creed Brotherhood, Ezio tìm được một bức thư cũ của cha ông gửi cho chú ông Mario Auditore, trong đó cha ông đã đề cập đến một nơi được gọi là Thư viện của Altair nằm đâu đó dưới chân pháo đài cổ Masyaf của Hội Assassins. Một phần muốn hoàn thành mong ước của cha mình, một phần muốn tìm câu trả lời cho những câu hỏi của riêng mình, Ezio quyết định dong buồm đến Syria, tìm về pháo đài cổ Masyaf, từng là tổng hành dinh của Hội Assassins. Nhưng giờ, ba trăm năm đã trôi qua, Masyaf có còn là nhà của các sát thủ nữa chăng, hay đó chỉ còn là một tòa thành phế tích hoang vắng? Ông sẽ tìm thấy gì ở nơi ấy? Là những cơn gió buốt giá quất vun vút vào mặt? Là những bức tường đổ nát đã chứng kiến sự lớn mạnh và rồi suy tàn của Hội Assassins? Câu trả lời mà ông tìm kiếm, liệu có tồn tại bên dưới đống phế tích Masyaf không? Nhưng hóa ra, Masyaf không hoang vắng như ông nghĩ, Ezio đã được “chào đón” bởi một đội quân Templar. Chúng làm gì ở nơi đây? Chúng làm gì ở nơi đã từng là thánh địa của Assassins? Chúng tìm kiếm thứ gì, liệu có giống với thứ ông đang tìm kiếm? Và lẽ dĩ nhiên, Ezio bị chúng tấn công và bị áp đảo bởi số lượng. Nhưng có hề gì, Ezio đã già, đã ngoài năm mươi tuổi, nhưng có câu “gừng càng già càng cay”, vài chục tên lính có thấm tháp gì so với bao nhiêu mạng sống ông đã tước đi bao nhiêu năm qua?Nhưng cuối cùng, Ezio vẫn thất bại và bị bắt giữ, không phải vì ông mệt mỏi, không phải vì kẻ địch giỏi hơn, Ezio thất bại, là vì ông đã nhìn thấy “người đó” khi đang chiến đấu. Một bóng người mặc áo trùm trắng xuất hiện giữa chiến trường, một sát thủ, một ảo ảnh của Altair ibn-La’Ahad.

*

Xem thêm: Sáu Điều Cần Biết Về Phì Đại Tuyến Tiền Liệt Là Gì, Phì Đại Tiền Liệt Tuyến:

*

Bởi vì trong Assassin’s Creed Revelations, chúng ta không còn được gặp lại Leonardo da Vinci, cho nên danh hiệu supporter số một giờ chuyển sang Yusuf Tazim. Mà cũng đúng thế thật, Yusuf đã giới thiệu cho Ezio về Constantinople, về tình hình của Templar ở đây, Yusuf giới thiệu cho Ezio một loại vũ khí mới – cây hookblade, cải tiến của hidden blade với cấu tạo rất chi là phức tạp khi gồm “tận” hai phần là hook và blade. Với cây hookblade, chúng ta có thể thực hiện nhiều bước di chuyển “nhuần nhuyễn” và “màu mè” hơn: hook-and-run, hook-and-throw, leo trèo, di chuyển giữa các mái nhà tốt hơn.Và nhờ sự giúp đỡ của Hội Assassins ở đây, Ezio bước vào hành trình tìm kiếm những chìa khóa Masyaf, những chiếc chìa khóa để dẫn ông đến với câu trả lời ông vẫn tìm kiếm bấy lâu, chúng sẽ có ở trong Thư viện của Altair chăng?Và khi đã lấy được một số chìa khóa nhờ sự giúp đỡ của Hội Assassins cũng như Sofia Sartor, Ezio mới nhận ra vì sao chúng là những chiếc chìa khóa đặc biệt. Chúng không chỉ là “chìa khóa” mà còn là một “vật lưu trữ”. Những chiếc chìa khóa cũng chính là những thiết bị lưu trữ những ký ức từ ba thế kỷ trước của Altair ibn-La’Ahad. Câu chuyện bị dang dở về cuộc đời của Altair, cuối cùng cũng được hoàn thiện trong Assassin’s Creed Revelations. Song song với câu chuyện của Ezio, chúng ta cũng được trải nghiệm những ký ức đáng giá nhất mà Altair đã lưu lại bên trong những chìa khóa ấy, và hóa ra, cuộc đời của một sát thủ huyền thoại như Altair cũng chẳng hề vui sướng gì mà cũng đầy đau khổ và mất mát. Trở thành sát thủ, chẳng phải vinh dự, chẳng phải niềm vui, mà nó là một lời nguyền…

Xem thêm: Mike Angelo Sinh Năm Bao Nhiêu, Tiểu Sử, Sự Nghiệp, Đời Tư Của Nam Diễn Viên

*